祷雨歌赠杨炼师的拼音版

  • dǎo
    zèng
    yáng
    liàn
    shī
  • kuí
  •  
     
     
     
    yáng
    liàn
    shī
    ài
    shén
    xiān
    nǎi
    zài
    hǎi
    zhī
    dōng
    piān
  •  
     
     
     
    xiān
    rén
    wèi
    yáng
    dān
    chéng
    shàng
    qīng
    tiān
  •  
     
     
     
    líng
    wén
    dòng
    xuán
    xuán
    liàn
    shī
    zhī
    bǎo
    chuán
    níng
    shén
    zhuān
    rán
  •  
     
     
     
    qián
    nián
    zài
    yuán
    zhōu
    xià
    qiū
    hàn
    shān
    cǎo
    shēng
    yán
    yān
  •  
     
     
     
    nián
    hǎi
    ruò
    fàn
    qiū
    cháo
    zhǎng
    shā
    guī
    chè
    tián
  •  
     
     
     
    jīn
    nián
    è
    huǒ
    shāo
    píng
    yuán
  •  
     
     
     
    wàn
    kǒu
    áo
    áo
    huó
    mìng
    qiān
    jūn
    xuán
  •  
     
     
     
    liàn
    shī
    xiào
    yán
    zhàng
    jiàn
    lóng
    chū
    yuān
  •  
     
     
     
    shǒu
    wǎn
    tiān
    zhù
    cháng
    chuān
    léi
    gōng
    diàn
    xiāng
    hòu
    xiān
  •  
     
     
     
    xīn
    wèi
    suì
    dǎo
    suì
    lìng
    lǎo
    zhì
    bǎo
    fàn
    fēng
    nián
  •  
     
     
     
    yáng
    liàn
    shī
    tōng
    shén
    míng
    cháng
    shēn
    fāng
    tóng
    qīng
  •  
     
     
     
    gōng
    tián
    qiū
    yǒu
    chéng
    gōng
    shòu
    guī
    míng
    míng
  •  
     
     
     
    líng
    fēng
    chuī
    hǎi
    xīng
    zuì
    huáng
    chuī
    yáo
    shēng
  •  
     
     
     
    qǐng
    hǎi
    mén
    shān
    qián
    lóng
    yǎn
    qiān
    chǐ
    làng
    kōng
    shēng
胡奎介绍和胡奎诗词大全

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。...
复制作者 胡奎
猜您喜欢

传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 四十

形式:

“精神、道德、言动,大率收敛为主,发散是不得已。天地人物皆然。”

复制 王守仁 《传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 四十》

传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 四十六

形式:

“克己须要扫除廓清,一毫不存,方是;有一毫在,则众恶相引而来。”

复制 王守仁 《传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 四十六》

传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 五十二

形式:

问:“道一而已,古人论道往往不同,求之亦有要乎?” 先生曰:“道无方体,不可执著,却拘滞于文义上求道,远矣。如今人只说天,其实何尝见天?谓日、月、风、雷即天,不可;谓人、物、草、木不是天,亦不可。道即是天。若识得时,何莫而非道?人但各以其一隅之见,认定以为道止如此,所以不同。若解向里寻求,见得自己心体,即无时无处不是此道。亘古亘今,无终无始,更有甚同异。心即道,道即天,知心则知道、知天。” 又曰:“诸君要实见此道,须从自己心上体认,不假外求,始得。”

复制 王守仁 《传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 五十二》

传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 六十四

形式:

问:“身之主为心,心之灵明是知,知之发动是意,意之所着为物,是如此否?” 先生曰:“亦是。”

复制 王守仁 《传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 六十四》

传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 六十九

形式:

“心外无物。如吾心发一念孝亲,即孝亲便是物。”

复制 王守仁 《传习录 · 卷上 · 门人陆澄录 · 六十九》
唐诗三百首 | 小学古诗大全 | 初中古诗 | 高中古诗 | 古诗三百首 | 宋词三百首 | 李白诗词大全 |

微信扫一扫

古诗林诗词