本草纲目 · 石部 · 黄矾的拼音版

  • běn
    cǎo
    gāng
    ·
    ·
    shí
    ·
    ·
    huáng
    fán
  • shí
    zhēn
  •  
     
     
     
    jiě
  •  
     
     
     
    xīn
    xiū
    běn
    cǎo
    yuē
    huáng
    fán
    liáo
    chuāng
    shēng
    ròu
    jiān
    rǎn
    yòng
    zhī
    huáng
    fán
    chū
    shǎn
    西
    guā
    zhōu
    shā
    zhōu
    shàng
    lái
    zhě
    wèi
    shàng
    huáng
    zhuàng
    tóng
    lèi
    rén
    绿
    fán
    zhōng
    jiǎn
    chū
    huáng
    zhě
    chōng
    zhī
    fēi
    zhēn
    chū
    zhě
    zhōng
    yǒu
    jīn
    wén
    wèi
    zhī
    jīn
    xiàn
    线
    fán
    guǎng
    广
    zhōu
    zhì
    yún
    shēng
    guó
    wèi
    xián
    suān
    yǒu
    zhǔ
    lòu
    zhì
    è
    chuāng
    jiè
    xuǎn
    děng
    nèi
    yǒu
    jīn
    xiàn
    线
    wén
    zhě
    wèi
    shàng
    duō
    shāo
    jiā
    yòng
  •  
     
     
     
    wèi
  •  
     
     
     
    suān
    xián
    yǒu
  •  
     
     
     
    zhǔ
    zhì
  •  
     
     
     
    ěr
    yòng
    huáng
    fán
    èr
    liǎng
    shāo
    èr
    qián
    mián
    guǒ
    chéng
    qiú
    sāi
    ěr
    nèi
  •  
     
     
     
    shēn
    shàng
    bān
    hén
    yòng
    huáng
    fán
    shāo
    lìng
    zhī
    jǐn
    fěn
    chǎo
    huáng
    fēn
    yán
    jiā
    zhū
    yóu
    gòng
    dǎo
    chéng
    xiān
    bān
    gǎn
    dào
    téng
    tòng
    shí
    yào
    shàng
    yào
    hòu
    zài
    yòng
    lǎo
    yīng
    fèn
    yàn
    cǎo
    shāo
    shèn
    huī
    děng
    fēn
    jiā
    rén
    tiáo
    yún
    bān
    néng
    huī
    zhèng
    cháng
  •  
     
     
     
    gān
    shí
    chǐ
    齿
    yòng
    huáng
    fán
    绿
    fán
    bàn
    qián
    bái
    fán
    shāo
    guò
    qián
    shè
    xiāng
    fēn
    gòng
    yán
    wèi
    huàn
    chù
    chū
    liú
    xián
    bìng
    jiàn
李时珍介绍和李时珍诗词大全

李时珍

李时珍(1518~1593),字东璧,晚年自号濒湖山人,湖北蕲春县蕲州镇东长街之瓦屑坝(今博士街)人,明代著名医药学家。与“医圣”万密斋齐名,古有“万密斋的方,李时珍的药”之说。...
复制作者 李时珍
猜您喜欢

寄八十五侄

形式:

把玩新诗病眼开,家风端有谪仙才。 只应鱼蟹留人住,肯为溪山唤我来。 客舍更堪秋乍入,鬓毛无柰老相催。 重阳共醉滕王阁,此观人间亦伟哉。

复制 李处权 《寄八十五侄》

江上望灵石

形式:

似闻环佩杂箫笙,鼎立争雄凛太清。 不与古今争变化,可能舒惨属阴晴。 花开玉井难求种,月下瑶台但有名。 我亦生来未尝屈,敢持方寸并峥嵘。

复制 李处权 《江上望灵石》

戊申春登平山谷林二堂时茂世应时同行追录之

形式:

已过平山又谷林,登高能赋兴何深。 群峰雪后皆浮玉,万竹风前亦碎金。 尚喜日闻黄屋信,可堪时动白头吟。 载游不为壶觞事,携取君家绿绮琴。

复制 李处权 《戊申春登平山谷林二堂时茂世应时同行追录之》

和怀英雪诗

形式:

纵赏钩帘面远山,蟹螯谁复问尖团。 飞花空自嫌春晚,折竹应当念岁寒。 句法一如冰柱险,书斋坐怪玉壶宽。 固知柳絮因风起,何事青天亦受漫。

复制 李处权 《和怀英雪诗》

送希真入洛

形式:

一踏红尘又五年,倦游翻作送行篇。 春花秋月谁无分,伊水嵩云自有缘。 我比嵇康犹更懒,子追元亮故应贤。 因归望讯忘机老,买个鱼舟费几钱。

复制 李处权 《送希真入洛》
唐诗三百首 | 小学古诗大全 | 初中古诗 | 高中古诗 | 古诗三百首 | 宋词三百首 | 李白诗词大全 |

微信扫一扫

古诗林诗词