燕河南府秀才得生字的拼音版

  • yàn
    nán
    xiù
    cái
    shēng
  • hán
  •  
     
     
     
    huáng
    shào
    liè
    tiān
    xià
    zài
    tài
    píng
  •  
     
     
     
    zhào
    xià
    zhū
    jùn
    guó
    suì
    gòng
    xiāng
    yīng
  •  
     
     
     
    yuán
    nián
    dōng
    fáng
    gōng
    yǐn
    dōng
    jīng
  •  
     
     
     
    gōng
    cáo
    shàng
    yán
    gōng
    shì
    yuè
    dāng
    dēng
    míng
  •  
     
     
     
    nǎi
    xuǎn
    èr
    shí
    xiàn
    shì
    guān
    hóng
    鸿
    shēng
  •  
     
     
     
    qún
    cái
    xiāng
    jiǎn
    jīng
  •  
     
     
     
    yǐn
    háng
    kēng
    hōng
  •  
     
     
     
    dōu
    zhōu
    gōng
    wén
    zhāng
    míng
    shēng
  •  
     
     
     
    fēi
    jué
    shū
    yóu
    nán
    shǐ
    使
    ěr
    jīng
  •  
     
     
     
    jīn
    zhě
    zāo
    zhèn
    báo
    néng
    chū
    shēng
    míng
  •  
     
     
     
    tiǎn
    xiàn
    yǐn
    kuì
    nán
    wéi
    qíng
  •  
     
     
     
    wéi
    qiú
    wén
    zhāng
    xiě
    gǎn
    zhēng
  •  
     
     
     
    huán
    jiā
    chì
    ér
    jiān
    páo
    pēng
  •  
     
     
     
    shì
    hóng
    táo
    yáo
    guǒ
    xiāng
    qíng
  •  
     
     
     
    fāng
    chū
    shǔ
    mén
    hǎo
    jiǔ
    nóng
    qiě
    qīng
  •  
     
     
     
    néng
    chōng
    huān
    yàn
    shù
    jué
    chéng
  •  
     
     
     
    zuó
    wén
    zhào
    shū
    xià
    quán
    gōng
    zuò
    bāng
    zhēn
  •  
     
     
     
    wén
    rén
    zhí
    wén
    dào
    dāng
    xíng
  •  
     
     
     
    yīn
    fēng
    jiǎo
    duǎn
    lěng
    qíng
  •  
     
     
     
    miǎn
    zāi
    jiè
    jiā
    guó
    chí
    zi
    róng
韩愈介绍和韩愈诗词大全

韩愈

韩愈,字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省孟州市)人,汉族,郡望河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。是唐代古文运动的倡导者。谥号“文”,又称韩文公。后人尊称他为“唐宋八大家......
复制作者 韩愈
猜您喜欢

登圭峰旧隐寄荐福栖白上人

形式:

返照塔轮边,残霖滴几悬。 夜寒吟病甚,秋健讲声圆。 粟穗乾灯焰,苔根浊水泉。 西峰埋藓石,秋月即师禅。

复制 李洞 《登圭峰旧隐寄荐福栖白上人》

将之蜀别友人

形式:

嘉陵雨色青,澹别酌参苓。 到蜀高诸岳,窥天合四溟。 书来应隔雪,梦觉已无星。 若遇多吟友,何妨勘竺经。

复制 李洞 《将之蜀别友人》

吊膳曹从叔郎中

形式:

华省支残俸,寒蔬办祭稀。 安坟对白阁,买石折朱衣。 蜀客弹琴哭,江鸥入宅飞。 帆吹佳句远,不独遍王畿。

复制 李洞 《吊膳曹从叔郎中》

乱后龙州送郑郎中兼寄郑侍御

形式:

待车登叠嶂,经乱集鸰原。 省坏兰终洁,台寒柏有根。 县清江入峡,楼静雪连村。 莫隐匡山社,机云受晋恩。

复制 李洞 《乱后龙州送郑郎中兼寄郑侍御》

段秀才溪居送从弟游泾陇

形式:

抱疾寒溪卧,因循草木青。 相留开夏蜜,辞去见秋萤。 朔雪痕侵雍,边烽焰照泾。 烟沉陇山色,西望涕交零。

复制 李洞 《段秀才溪居送从弟游泾陇》
唐诗三百首 | 小学古诗大全 | 初中古诗 | 高中古诗 | 古诗三百首 | 宋词三百首 | 李白诗词大全 |

微信扫一扫

古诗林诗词