停云的拼音版

  • tíng
    yún
  • táo
    yuān
    míng
  •  
     
     
     
    tíng
    yún
    qīn
    yǒu
    zūn
    zhàn
    xīn
    láo
    yuán
    liè
    chū
    róng
    yuàn
    yán
    cóng
    tàn
    jīn
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    ǎi
    ǎi
    tíng
    yún
    méng
    méng
    shí
  •  
     
     
     
    biǎo
    tóng
    hūn
    píng
  •  
     
     
     
    jìng
    dōng
    xuān
    chūn
    láo
  •  
     
     
     
    liáng
    péng
    yōu
    miǎo
    sāo
    shǒu
    yán
    zhù
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    tíng
    yún
    ǎi
    ǎi
    shí
    méng
    méng
  •  
     
     
     
    biǎo
    tóng
    hūn
    píng
    chéng
    jiāng
  •  
     
     
     
    yǒu
    jiǔ
    yǒu
    jiǔ
    xián
    yǐn
    dōng
    chuāng
  •  
     
     
     
    yuàn
    yán
    huái
    怀
    rén
    zhōu
    chē
    cóng
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    dōng
    yuán
    zhī
    shù
    zhī
    tiáo
    zài
    róng
  •  
     
     
     
    jìng
    yòng
    xīn
    hǎo
    qíng
  •  
     
     
     
    rén
    yǒu
    yán
    yuè
    zhēng
  •  
     
     
     
    ān
    shuō
    píng
    shēng
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    piān
    piān
    fēi
    niǎo
    tíng
  •  
     
     
     
    liǎn
    xián
    zhǐ
    hǎo
    shēng
    xiāng
  •  
     
     
     
    rén
    niàn
    shí
    duō
  •  
     
     
     
    yuàn
    yán
    huò
    bào
    hèn
  •  
     
     
     
陶渊明介绍和陶渊明诗词大全

陶渊明

陶渊明,字元亮(又一说名潜,字渊明),号五柳先生,私谥靖节,东晋末期南朝宋初期诗人、文学家、辞赋家、散文家。汉族,东晋浔阳柴桑人。曾做过几年小官,后辞官回家,从此隐居,田园生活是陶渊明诗的主要题材,相......
复制作者 陶渊明
猜您喜欢

颂古六十二首 其三十三

形式:

长连床上狐屎尿,三圣堂前狗吠春。 跳出金牛窠窟子,月明照见夜行人。

复制 释清远 《颂古六十二首 其三十三》

颂古六十二首 其三十四

形式:

玄沙三种病人,有理不在高声。 引得香严老子,走来树上悬身。

复制 释清远 《颂古六十二首 其三十四》
类型:

颂古六十二首 其三十七

形式:

赵州言勘破,笑杀老禅和。 院主须眉落,南泉打粥锅。 赵州勘破,却成罪过。 大地众生,千个万个。

复制 释清远 《颂古六十二首 其三十七》

颂古六十二首 其四十四

形式:

云门答糊饼,言前句后领。 驴鞍爷下颔,到了终不省。 塞却你咽喉,把将糊饼来。

复制 释清远 《颂古六十二首 其四十四》

偈颂一一二首 其四

形式:

昨朝六月二十六,无角铁牛生四足。 哮吼一声人未知,撼动天关并地轴。 只履又西归,唱罢胡家曲。 可怜末后太分明,无限清声遍溪谷。

复制 释清远 《偈颂一一二首 其四》
唐诗三百首 | 小学古诗大全 | 初中古诗 | 高中古诗 | 古诗三百首 | 宋词三百首 | 李白诗词大全 |

微信扫一扫

古诗林诗词