喜雨上文相公的拼音版

  • shàng
    wén
    xiàng
    gōng
  • huáng
    shù
  •  
     
     
     
    huǒ
    shén
    qīn
    guān
    nòng
    xiōng
    qīng
    mǎn
    gōu
    máng
    yōng
  •  
     
     
     
    jiāo
    yáng
    bào
    miáo
    xiù
    fēng
    xiāng
    yán
    róng
  •  
     
     
     
    gōng
    zào
    huà
    shǒu
    zàn
    píng
    jiān
    cōng
  •  
     
     
     
    西
    jǐng
    hǎo
    tiān
    jiè
    sòng
    jiǎn
    zhāo
    lín
    qīng
    tóng
  •  
     
     
     
    kuī
    tíng
    mín
    yǒu
    hàn
    chuò
    qǐn
    fèi
    fàn
    wàng
    jīn
    qióng
  •  
     
     
     
    fǎng
    访
    qiú
    běn
    ruò
    shū
    juàn
    yīn
    yáng
    gōng
  •  
     
     
     
    chú
    tán
    guī
    chā
    wèi
    dòng
    jīng
    shén
    ěr
    tōng
  •  
     
     
     
    léi
    guān
    fēng
    shī
    gǎn
    xiān
    shí
    bēn
    zǒu
    biān
    qún
    lóng
  •  
     
     
     
    zhì
    miáo
    pāng
    pèi
    bǎo
    huàn
    qiān
    fēng
  •  
     
     
     
    lǎo
    yòu
    huān
    xiàng
    gōng
    yùn
    niàng
    wèi
    fēng
  •  
     
     
     
    fēng
    cháo
    jiān
    wàn
    shì
    wèi
    jiǎn
    jiāo
    kuān
    jiǔ
    zhòng
  •  
     
     
     
    xuǎn
    shēng
    lóng
    qīng
    dǎo
    zhái
    mǎn
    yóu
    chōng
    chōng
  •  
     
     
     
    jiě
    gōng
    zhān
    huán
    hǎi
    zhōng
  •  
     
     
     
    jùn
    wèi
    yōu
    tiān
    xià
    gōng
    zhī
    gōng
黄庶介绍和黄庶诗词大全

黄庶

宋洪州分宁人,字亚父。黄湜子。仁宗庆历二年进士。历佐一府三州,皆为从事。后摄知康州。工诗。有《伐檀集》。...
复制作者 黄庶
猜您喜欢

颂古 其十六

形式:

西来密意庭前柏,有语无语徒分拆。 若是道人但举来,只么守株无了日。

复制 释慧空 《颂古 其十六》
类型:

雪峰禅师真赞

形式:

咸通已前,正与么㖿。 绍兴之后,端的别别别。 松山撑破秋空月,毬门有路没遮栏,五月取霜六月雪。

复制 释慧空 《雪峰禅师真赞》

庞居士真赞

形式:

要识庞家个老翁,东山壁上之图是。 手携长柄竹漉篱,犯寒晓踏南昌市。 市心跶倒灵照扶,则川斫额丹霞呼。 襄阳耆旧风标在,留与禅家作殃害。

复制 释慧空 《庞居士真赞》

谷堂真赞 其一

形式:

冰出水,玉出石,破獍出窠母遭食。 宗师得法,佛祖避席。 正令当行,十方辟易。 耕者驱其牛,饥者夺其食。 龙骧虎骤,铁眼铜睛。 到绳床角头,则不寒而慄。 有此体裁,具此作略,是真临济儿孙,黄龙头角。 东山与么赞之,何曾一字赞著。

复制 释慧空 《谷堂真赞 其一》

楮庵真赞

形式:

横楖栗据此座者,长芦夫跳灶之子,天衣怀的骨之孙。 抽一顾而瞎其正眼,用十无而诳彼后昆。 说法则雷轰电激乎仰山之上,入灭则霜清月落乎连水之湄。 是谓楮庵和尚,而般阳老明提耳之师也。

复制 释慧空 《楮庵真赞》
唐诗三百首 | 小学古诗大全 | 初中古诗 | 高中古诗 | 古诗三百首 | 宋词三百首 | 李白诗词大全 |

微信扫一扫

古诗林诗词